em cảm ơn các bác,các cụ nhiều lắm ạ,thứ nhất cái gọi là niềm hy vọng của gia đình là mong muốn em học tới nơi tới chốn có nghĩa là phải có cái bằng đại học,còn về bản thân em thì em muốn xóa bỏ cái mác hệ cao đẳng nghề,vì lúc đầu thực sự em chưa hiểu cái từ cao đẳng nghề là nó như thế nào cả em chỉ biết thông tin là sau khi học xong thì được liêng thông lên đại học hệ chính quy nên mặc dù thi đủ điểm hệ cao đẳng chính quy nhưng ko hiểu sao lại trường sắp vào học cái hệ này,sau khi 3 năm ra trường hào hứng chờ chuẩn bị thi liêng thông thì được biết trường đào tạo chui 2 khóa nên bộ tạm dừng đình chỉ tuyển sinh, vỡ lẻ ra thì mới hiểu được,trong khi học thì vẫn có các trường đào tạo rầm rầm nên yên tâm mà học chứ đâu ngờ,sau khi bộ đã sờ gáy tất cả các trường thì bắt đầu vác hồ sơ đi tìm trường đào tạo nhưng hầu như câu trả lời là ko được em ơi,chỉ có cao đẳng chính quy,xong cái nỗi đó bộ còn bắt phải 3 năm mới dc liên thông ôi thôi cuộc đời là gì nữa,rồi may mắn xin dc một chỗ làm tương đối ổn định nhưng lại ko có trường đào tạo,nói chung lúc trước cũng có nhưng toàn là hệ vừa làm vừa học nên cũng chê,bây giờ tìm cái chỗ miễn sao cho học là học nhưng ko có
rồi tương lai về quê lặp nghiệp nữa chứ ạ? về quê mà cầm cái này thì ai nhận,họ nhận cũng chỉ là một người dầu nhớt mà ai thấy cũng kinh khủng hết chẳng lẽ cuộc đời mình suốt ngày đi làm thê tháng 5 hay 6tr rồi về ngủ mặc cho họ nhòm ngó
tuy cái thằng cố vấn hay gì gì đó nó cũng chẳng là gì nhưng nhìn cái vẻ ăn mặc của nó cũng dc chút hãnh diện
còn dự dịnh làm ông chủ thì mấy ai trên có điều kiện cho dù mình nuôi dưỡng niềm mong ước,rồi ai ai cũng mở xưởng thì xe đâu làm ,làm với ai.
em chỉ mong ước là đi học bỏ cái mác đó rồi sau này sa cơ thất thế về già xin chỗ nào đứng chân gõ đầu trẻ cũng dc,hay làm một việc nhẹ nhàng rồi có điều kiện mở cái gì cũng dc ko phải suy nghĩ
thực sự nhìn thấy người ta đi học cái này cái kia mà phát thèm.