Viet9x94
Tài xế O-H
Thưa các cụ trước nay người xưa vẫn có câu " có thực mới vực được đạo " mặc dù yêu và đam mê theo xu hướng phát triển của thời đại nhưng có được mấy người theo đuổi và yêu nghề được lâu. Nhiều người học thì cũng cứ cố gắng học , như tôi từ 1 người con nhà nông bò lên thành phố để học cái nghề , âu cũng chỉ mong hiểu biết thêm được 1 chút để ra ngoài dễ kiếm sống 1 chút. Nhưng đi học thì cũng học tràn lan , mỗi thứ 1 tí chắp nhặt lại rồi lại thành kiến thức rồi lại phải lo toan miếng cơm , học phí hàng ngày. Đam mê là vậy nhưng cũng chẳng thể xin vào đâu làm thêm tích lũy kiến thức và kinh nghiệm . Ra ngoài làm thì cũng khó vì nhiều gara ở xa trường mà lại chỉ cung cấp cho đủ chỗ ăn, ở còn học phí phải đóng lấy đâu ra , cha mẹ thì nghèo khó bươn trải đủ kiểu làm thêm để xong 3 năm. Cố gắng lắm 3 năm lấy đc cái bằng cũng chỉ xếp xó đi lm cty vì ra ngoài làm theo nghề ai trả bằng công ty ? May ra gara cho tiền ăn , ở như thời đi học mà chưa biết làm ở đó đến bao giờ mới có thể hơn được làm ở công ty. Vậy theo nghề để làm gì? Có lẽ không ít người vẫn là phải theo với thực tế chấp nhận dở dang con đường đã chọn như tôi. . . Và giờ đây khi có chút kinh nghiệm sống ở nhiều công ty có lẽ đó là sự trưởng thành thì tôi lại mong muốn tiếp tục con đường dang dở ấy có lẽ sẽ hơi khó khăn nhưng khi có đủ tiềm năng và kinh nghiệm đến 1 lúc nào đó con người ta mới thực sự vững bước đi tiếp con đường mà mình đã chọn . ... cảm ơn các cụ đã lắng nghe lời tâm sự của 1 người vẫn luôn yêu nghề.