Trăn trở nghề sửa chữa ô tô

quythanh21
Bình luận: 58Lượt xem: 8,912

quythanh21

Tài xế O-H
Tôi năm nay tròn 30 tuổi, đã có vợ và 1 cậu con trai kháu khỉnh hơn 3 tuổi. Lẽ ra đến cái tuổi 30 này con người ta phải có cái gì đó ổn định về mặt kinh tế, nghề nghiệp nhưng với tôi thì chưa vẫn chưa có gì gọi là ổn định cả, tất cả đều rất mông lung, hợt hời. Cũng vì kinh tế mà tôi đã phải từ Hà Nội vào Sài Gòn làm buôn bán tự do theo nghiệp bên nhà vợ, thu nhập cũng gọi là được.
Bỏ qua những lo toan vặt vãnh hàng ngày suốt bao năm qua trong tâm can tôi vẫn luôn đau đáu nỗi trăn trở về nghiệp, tôi luôn nghĩ về nó, mất vui vì nó đó là nghề Sửa chữa ô tô. Ôi nhắc đến hai chữ 'ô tô' mà tôi lại thấy buồn, một sự buồn chán không hề nhẹ, rất vấn vương.
Tôi tốt nghiệp Cao đẳng chuyên ngành cơ khí ô tô cuối năm 2006. Hồi học cấp ba khi chưa hình thành một khái niệm gì, không hiểu sao anh tôi lại bảo tôi thi học ngành cơ khí ô tô và tôi đã đến với ô tô từ đó. Dần dà tôi cảm thấy có sự đam mê thích thú, đôi chút oai oai. Đi học tôi hay mường tượng ra viễn cảnh tương lai này nọ rằng mình sẽ là một thợ sửa chữa ô tô giỏi rồi thế này thế kia. Nhưng ôi hi vọng bao nhiêu lại thất vọng bấy nhiêu. Thấm thoắt 3 năm học Cao đẳng kết thúc, cầm tấm bằng Tốt nghiệp trong tay mà tôi không biết tôi là cái gì? Không hiểu trường đạo tạo gì cho mình, thành thợ sửa chữa ô tô ư ?, còn mơ đi nhé, có biết gì đâu mà đòi sửa, suốt 3 năm học còn chưa được 1lần mó vào ô tô nữa là... Nhưng thôi nói đi cũng phải nói lại, tất cả là ở mình thôi. Trường đã cho ta kiến thức cơ bản, chỉ tại ta không kiên trì nhẫn nại. Cả lớp có năm mươi mấy thằng thì vẫn có 3 thằng theo nghề và sau 5 năm đã mở được gara riêng đó thôi. Quả thực tôi rất khâm phục những người thợ, họ hẳn có một quá trình rất gian nan vất vả để trở thành người thợ sửa chữa ô tô.
Nghỉ ngơi đôi tháng học lái xe lấy bằng B2, tôi hăng hái cầm hồ sơ đi xin việc. Chao ôi, 20 cái gara thì gara nào cũng: em đi làm được mấy năm rồi,...,chỗ anh không nhận sinh viên mới ra trường em ạ. Bắt đầu thấy nản. Sau một thời gian đi xin gần chết cứ thấy gara là vào cuối cùng tôi cũng xin được một chân học việc lương tháng 500k. Vỡ mộng, đi làm mới biết, vô cùng bỡ ngỡ và lạ lẫm. Thanh niên đang tuổi ăn tuổi chơi, đi làm đường xa hơn 30km 1lượt, làm việc thì bị chửi lên bờ xuống ruộng, lương tháng đủ đi lại không dám ăn sáng, nghĩ cảnh, nghĩ sống, nghĩ tiền mà nản lòng. Làm được thời gian ngắn tôi đành bỏ dở dang quay sang đi làm những việc khác. Thi thoảng tôi vẫn tìm hiểu về xe, mua tạp chí xe hơi về đọc và năm nào cũng đi xem Triễn lãm. Thời gian lại thấm thoắt thoi đưa!
Đến nay tôi lấy vợ đã gần được 5 năm. Và giờ đây sau 7 năm xa cách tôi lại quay lại với nghề, chấp nhận một sự thật có phần chạnh lòng_ vợ nuôi.
Vẫn lại tâm trạng không mấy vui vẻ, có phần lo âu, buồn chán, gara gì mà hơn 2 tháng trời khai trương chỉ vỏn vẹn được có 5 xe vào lại làm mấy công việc vặt vãnh nào là thay nhớt, bảo dưỡng má phanh, học việc gì mà suốt ngày từ thằng học việc tới thợ cả việc nghề thì ít rửa xe máy ô tô thì nhiều rồi tháo ráp đồ nhựa cho thợ sơn này nọ, chủ yếu là đợi 10 con xe cho thuê của ông chủ hỏng để sửa. Tôi thấy nản lòng quá, tâm trạng bất an. Sau một thời gian lại đi xin việc gần chết tôi mới tìm được chỗ này, vậy mà. Ông chủ gara là dân kinh doanh cho thuê xe, ông không biết tý gì về sửa chữa cả nên ai nộp hồ sơ ông cũng nhận hết cho kịp ngày khai trương. Lúc đầu thì đông nhân viên lắm, rồi lần lượt đội nón ra đi, nay chỉ còn lại 2 thợ sơn, 2 thợ học việc ( tôi và một cậu nữa cũng là sinh viên mới ra trường), 1 thợ cả, 1 quản lý kiêm rửa xe, hiii. Tôi phân vân, lưỡng lự, học hành thế này thì biết bao giờ thành thợ, bắt được bệnh của xe. Điều nữa tôi nhận thấy xe cộ ở VN mình từ xe BMW đến Matiz được sửa chữa có gì đó thiếu chuyên nghiệp ví như dây điện thì cắt nối lằng nhằng, keo silicon bôi tùm lum, thậm chí mặt máy bôi keo bị tòe ra bít cả lỗ đường nước làm mát, vv...( không biết tôi nhận xét có gì thiển cận không mong các bác thợ bỏ quá cho, hihiii).
Quả thực trong tâm trí tôi vẫn luôn rất khâm phục nhưng người thợ sửa chữa ô tô, tôi luôn tự hỏi hay đúng hơn là rất tò mò không biết họ trở thành thợ như thế nào hay chỉ đơn thuần là tìm một người đi trước tôn làm sư phụ và chăm chỉ làm việc tích lũy kinh nghiệm, dần dần thành thợ, hay họ còn có cách nào khác. Một câu hỏi thật khó trả lời.
Ô tô nay ngày càng hiện đại, tích hợp ngày càng nhiều các thiết bị điện tử, các hệ thống an toàn, động cơ tân tiến hơn, thân thiện với môi trường hơn. Vậy làm thế nào hiểu biết về chúng để có thể sửa chữa, chẳng lẽ không có trường lớp nào đào tạo được bài bản chăng hay cứ chỉ là người thợ đi trước truyền đạt lại kiến thức kinh nghiệm cho người đi sau?
Có lẽ tôi nói dài lê thê quá rồi, cảm ơn bạn đã đọc nãy giờ. Chốt lại vấn đề tôi muốn hỏi : là làm thế nào để trở thành thợ sửa chữa ô tô? Mong bạn đọc gần xa cho ý kiến ( đừng ai nói tôi 30 tuổi rồi nên an phận đi nhé, không lại mất hết tinh thần, hiiii). Tôi chỉ muốn mình thực hiện được ước mơ, xua tan nỗi trăn trở thường trực, tạo dựng nền tảng vững chắc cho tương lai.
Cảm ơn tất cả mọi người, hi vọng tất cả trong chúng ta ai cũng luôn cảm thấy mình hạnh phúc, thảnh thơi!
 

qmobile37nalak

Tài xế O-H
có lẽ giờ em đang lăn theo vết xe đổ của bác rồi.học xong ra trường ko có việc làm chay nam chạy bắc rốt cuộc vẫn chưa tìm thấy sư phụ.chán ngán quá
 

hoangvu171873

Tài xế O-H
Tôi năm nay tròn 30 tuổi, đã có vợ và 1 cậu con trai kháu khỉnh hơn 3 tuổi. Lẽ ra đến cái tuổi 30 này con người ta phải có cái gì đó ổn định về mặt kinh tế, nghề nghiệp nhưng với tôi thì chưa vẫn chưa có gì gọi là ổn định cả, tất cả đều rất mông lung, hợt hời. Cũng vì kinh tế mà tôi đã phải từ Hà Nội vào Sài Gòn làm buôn bán tự do theo nghiệp bên nhà vợ, thu nhập cũng gọi là được.
Bỏ qua những lo toan vặt vãnh hàng ngày suốt bao năm qua trong tâm can tôi vẫn luôn đau đáu nỗi trăn trở về nghiệp, tôi luôn nghĩ về nó, mất vui vì nó đó là nghề Sửa chữa ô tô. Ôi nhắc đến hai chữ 'ô tô' mà tôi lại thấy buồn, một sự buồn chán không hề nhẹ, rất vấn vương.
Tôi tốt nghiệp Cao đẳng chuyên ngành cơ khí ô tô cuối năm 2006. Hồi học cấp ba khi chưa hình thành một khái niệm gì, không hiểu sao anh tôi lại bảo tôi thi học ngành cơ khí ô tô và tôi đã đến với ô tô từ đó. Dần dà tôi cảm thấy có sự đam mê thích thú, đôi chút oai oai. Đi học tôi hay mường tượng ra viễn cảnh tương lai này nọ rằng mình sẽ là một thợ sửa chữa ô tô giỏi rồi thế này thế kia. Nhưng ôi hi vọng bao nhiêu lại thất vọng bấy nhiêu. Thấm thoắt 3 năm học Cao đẳng kết thúc, cầm tấm bằng Tốt nghiệp trong tay mà tôi không biết tôi là cái gì? Không hiểu trường đạo tạo gì cho mình, thành thợ sửa chữa ô tô ư ?, còn mơ đi nhé, có biết gì đâu mà đòi sửa, suốt 3 năm học còn chưa được 1lần mó vào ô tô nữa là... Nhưng thôi nói đi cũng phải nói lại, tất cả là ở mình thôi. Trường đã cho ta kiến thức cơ bản, chỉ tại ta không kiên trì nhẫn nại. Cả lớp có năm mươi mấy thằng thì vẫn có 3 thằng theo nghề và sau 5 năm đã mở được gara riêng đó thôi. Quả thực tôi rất khâm phục những người thợ, họ hẳn có một quá trình rất gian nan vất vả để trở thành người thợ sửa chữa ô tô.
Nghỉ ngơi đôi tháng học lái xe lấy bằng B2, tôi hăng hái cầm hồ sơ đi xin việc. Chao ôi, 20 cái gara thì gara nào cũng: em đi làm được mấy năm rồi,...,chỗ anh không nhận sinh viên mới ra trường em ạ. Bắt đầu thấy nản. Sau một thời gian đi xin gần chết cứ thấy gara là vào cuối cùng tôi cũng xin được một chân học việc lương tháng 500k. Vỡ mộng, đi làm mới biết, vô cùng bỡ ngỡ và lạ lẫm. Thanh niên đang tuổi ăn tuổi chơi, đi làm đường xa hơn 30km 1lượt, làm việc thì bị chửi lên bờ xuống ruộng, lương tháng đủ đi lại không dám ăn sáng, nghĩ cảnh, nghĩ sống, nghĩ tiền mà nản lòng. Làm được thời gian ngắn tôi đành bỏ dở dang quay sang đi làm những việc khác. Thi thoảng tôi vẫn tìm hiểu về xe, mua tạp chí xe hơi về đọc và năm nào cũng đi xem Triễn lãm. Thời gian lại thấm thoắt thoi đưa!
Đến nay tôi lấy vợ đã gần được 5 năm. Và giờ đây sau 7 năm xa cách tôi lại quay lại với nghề, chấp nhận một sự thật có phần chạnh lòng_ vợ nuôi.
Vẫn lại tâm trạng không mấy vui vẻ, có phần lo âu, buồn chán, gara gì mà hơn 2 tháng trời khai trương chỉ vỏn vẹn được có 5 xe vào lại làm mấy công việc vặt vãnh nào là thay nhớt, bảo dưỡng má phanh, học việc gì mà suốt ngày từ thằng học việc tới thợ cả việc nghề thì ít rửa xe máy ô tô thì nhiều rồi tháo ráp đồ nhựa cho thợ sơn này nọ, chủ yếu là đợi 10 con xe cho thuê của ông chủ hỏng để sửa. Tôi thấy nản lòng quá, tâm trạng bất an. Sau một thời gian lại đi xin việc gần chết tôi mới tìm được chỗ này, vậy mà. Ông chủ gara là dân kinh doanh cho thuê xe, ông không biết tý gì về sửa chữa cả nên ai nộp hồ sơ ông cũng nhận hết cho kịp ngày khai trương. Lúc đầu thì đông nhân viên lắm, rồi lần lượt đội nón ra đi, nay chỉ còn lại 2 thợ sơn, 2 thợ học việc ( tôi và một cậu nữa cũng là sinh viên mới ra trường), 1 thợ cả, 1 quản lý kiêm rửa xe, hiii. Tôi phân vân, lưỡng lự, học hành thế này thì biết bao giờ thành thợ, bắt được bệnh của xe. Điều nữa tôi nhận thấy xe cộ ở VN mình từ xe BMW đến Matiz được sửa chữa có gì đó thiếu chuyên nghiệp ví như dây điện thì cắt nối lằng nhằng, keo silicon bôi tùm lum, thậm chí mặt máy bôi keo bị tòe ra bít cả lỗ đường nước làm mát, vv...( không biết tôi nhận xét có gì thiển cận không mong các bác thợ bỏ quá cho, hihiii).
Quả thực trong tâm trí tôi vẫn luôn rất khâm phục nhưng người thợ sửa chữa ô tô, tôi luôn tự hỏi hay đúng hơn là rất tò mò không biết họ trở thành thợ như thế nào hay chỉ đơn thuần là tìm một người đi trước tôn làm sư phụ và chăm chỉ làm việc tích lũy kinh nghiệm, dần dần thành thợ, hay họ còn có cách nào khác. Một câu hỏi thật khó trả lời.
Ô tô nay ngày càng hiện đại, tích hợp ngày càng nhiều các thiết bị điện tử, các hệ thống an toàn, động cơ tân tiến hơn, thân thiện với môi trường hơn. Vậy làm thế nào hiểu biết về chúng để có thể sửa chữa, chẳng lẽ không có trường lớp nào đào tạo được bài bản chăng hay cứ chỉ là người thợ đi trước truyền đạt lại kiến thức kinh nghiệm cho người đi sau?
Có lẽ tôi nói dài lê thê quá rồi, cảm ơn bạn đã đọc nãy giờ. Chốt lại vấn đề tôi muốn hỏi : là làm thế nào để trở thành thợ sửa chữa ô tô? Mong bạn đọc gần xa cho ý kiến ( đừng ai nói tôi 30 tuổi rồi nên an phận đi nhé, không lại mất hết tinh thần, hiiii). Tôi chỉ muốn mình thực hiện được ước mơ, xua tan nỗi trăn trở thường trực, tạo dựng nền tảng vững chắc cho tương lai.
Cảm ơn tất cả mọi người, hi vọng tất cả trong chúng ta ai cũng luôn cảm thấy mình hạnh phúc, thảnh thơi!
cuộc đời là thế đó,năm nay mình cũng gần 30 rồi.yêu nghề thì có yêu nghề mà nh lúc nghĩ cũng nãn....ôi cuộc đời
 

dangkylien

Tài xế O-H
Bác cố lên. Chưa có gì là muộn cả. Đời người còn rất nhiều cái để mà học. Quan trọng mình có muốn và có dám không thôi. Chúc bác sớm thành đạt!
 

hoanmy

Tài xế O-H
Bạn thân mến đọc dòng tâm sự của bạn tôi thấy bạn rất thích nghề dầu mỡ này?bạn đã 30 tuổi ư?vẫn còn trẻ chán,vẫn có lòng đam mê với nghề này thì bạn sẽ thành công khi gặp được đúng người thầy tận tình chỉ bảo cho bạn.hãy cố gắng nhiều hơn nữa.chứ như tôi thấy đại đa số sinh viên mới ra trường ko có nhiều tâm huyết với nghề như bạn.khi đi học là mình đi học kiến thức chuyên ngành về oto.còn khi ra chiến trường để làm một gara hay anh thợ đi làm để tồn tại và có uy tín với khách hàng thì còn rất nhiều điều sinh viên mới ra trường chưa hiểu hết. những khó khăn ngoài xã hội,với nghề mình học khác xa nhiều lắm.các bạn hãy kiên trì vươn nên,tìm hiểu,học hỏi lớp thế hệ trước mà thành một thợ giỏi.nhưng phải làm sao để thế hệ đó truyền đạt được những kinh nghiệm,những va vấp,những sương máu mà họ đã trải qua và mồ hôi họ ,nước mắt họ dã bao lần phải chịu đựng.có khi cả tiền bạc họ chắt chiu đều mất hết vào nghề sửa chữa này. thì đó là vấn đề mà các bạn cần tìm hiểu mà chịu khó học hỏi thì họ sẽ ko tiếc công truyền dạt lại cho các bạn.chúc bạn thành công
 

hoanmy

Tài xế O-H
có lẽ giờ em đang lăn theo vết xe đổ của bác rồi.học xong ra trường ko có việc làm chay nam chạy bắc rốt cuộc vẫn chưa tìm thấy sư phụ.chán ngán quá
Bạn cần tìm chỗ làm hay đi học việc?hay bạn chỉ đi học một thời gian để tích lũy tay nghề một hai tháng rồi xin nghỉ .đó là cả vấn đề bạn phải lựa chọn?nếu đúng như vậy thì hơi khó tìm chỗ để cho các bạn thực tập
 

lehuyvu79

Tài xế O-H
Xin chào bạn ở cái tuổi 30 cộng thêm 1 vợ 1 con( bồ nhí thì không biết có hay không) nói về mặt kinh tế gia đình,xã hội, trách nhiệm cái này suy nghĩ nhắc đến nhức đầu lắm. Nếu bạn vượt qua những quan điểm trên thì chắc chắn bạn sẽ thành công, 30 chưa phải là già, nhưng với tâm huyết ý chí của bạn chấp nhận thử thách thì đó là điều tốt xin ủng hộ bạn. Xét về mặt kiến thức được đào tạo ở nhà trường thì đó chỉ là một phần ,còn sự tiếp thu phát huy sáng tạo điều đó mới quan trọng ,đây là yếu tố phát triển nghề nghiệp. Với sinh viên mới ra trường chuyên nghành điện, điện tử với kiến thức sẵn có cộng thêm cọ sát thực tế thì phải mất đến 1 hay 1 năm rưỡi thì mới nâng cao tay nghề được. Còn bên cơ khí sửa chữa phải mất 2 đến 3 năm kinh nghiệm thì lúc đó mới đủ bản lĩnh đứng ra lập nghiệp ,nghề dạy ghề. Bạn nên tìm hiểu thêm sách báo tài liệu bài viết trên các trang mạng làm vốn cho bản thân để đến khi làm không bị bỡ ngỡ rút ngắn thời gian học việc. Nghề này cứ làm tiếp xúc nhiều sẽ có kinh nghiệm, kiếm được thầy giỏi thì đỡ cho bản thân. Hi vọng bạn sẽ thành công.
 

thichthaoraxem

Học, Học nữa,...Học mãi
Cụ à , theo em nghĩ mình muốn giỏi nghề thì mình phải đi từ cái cơ bản trước, hãy làm thật tốt,thật nhuần nhuyễn những cái cơ bản như thay dầu, lắp còi, bảo dưỡng phanh, vệ sinh kim phun họng hút .v.v rồi mình mới tiếp thu cái khó hơn, phức tạp hơn được. Những kỹ năng em có được ngày hôm nay thì người thầy của em chính là mớ tài liệu tích cóp được trong thời gian đi học, sau nữa là diễn đàn OH này. Chúc cụ sớm tìm được gara tốt để học nghề.
 

VIU

Tài xế O-H
đọc những dòng tâm sự của Bác em thấy bác cũng là người có nghị lực và niềm đam mê về ô tô. Em cũng như Bác khi ngồi trên ghế nhà trường thì nghĩ ô tô chắc nó cũng như xe máy mình vẫn sửa thôi chắc là mình sẽ làm tốt thôi tương lai sau khi ra trường nó sẽ tốt đẹp lắm mình sẽ như thế này rồi như thế kia...kết quả là sau 4 năm học đại học xong với tấm bằng kỹ sư loại tốt khuyễn mại thêm cái bằng lái xe B2 và cả gần 1 năm kinh nghiệm đi công lốp xe tải trên đỉnh núi ba vì nữa trong tay em đi gõ cửa khắp các công ty, các doanh nghiệp trên địa bàn Hà Nội biết bao nhiêu bộ hồ sơ đã được gửi đi nhưng mà bặt vô âm tín nằm ở phòng trọ hơn tháng trời chờ đời mãi chẳng có chỗ nào gọi đi phỏng vấn hết tiền em đành phải về quê, nhưng mà nhục nhã thay về quê chúng bạn bằng trang nứa chúng nó học xong như em ra trường chúng nó ko xin được việc thì cũng chuyển qua ngành khác để kiếm sống hết rồi. Nhìn Bố Mẹ và đặc biệt là ra ngõ gặp ai cũng hỏi "Mày học xong rồi à, giờ làm đâu rồi cháu???" em thấy tủi thân quá !!!! đắn đo suy nghĩ Thế là em lại lên HN vừa làm thợ cơ khí cắt hàn mài dũa vừa lái xe cho xếp nói chung là thu nhập cũng đủ sống nhưng mà cũng chỉ được 4 tháng em lại bị cái suy nghĩ học hành vất vả 4 năm rồi vứt hết đi à kết cục như thế này sao???? Sau bao đêm suy nghĩ Em lại vứt bỏ tất cả lượn 1 vòng quanh Hn e đòi hết tất cả hồ sơ của Em về và em cất bỏ ở nhà Em đi vào gara xin học việc không lương tính đến thời điểm này em cũng ra trường được gần 1 năm rồi tuy lương của người thợ vừa học vừa làm như em chưa đủ để trang trải cho cuộc sống nơi đô thành này nhưng mà cũng không phải ngửa tay xin tiền Bố Mẹ nữa. Nhưng mà e thấy cái quan trọng nhất mình được làm cái công việc mình thích và mình không cảm thấy tẻ nhạt khi mà làm nó Bác ạ. Nền công nghiệp ô tô của mình nó còn non trẻ và đang trên đà phát triển Em nghĩ tầm 10 năm nữa chắc cái ô tô nó cũng ko còn quá xa vời với AE như bây giờ đâu lúc bác mới có 40 tuổi vẫn còn ít tuổi hơn Cụ hoanmy bây giờ cơ mà.Em nhớ Cụ Đàm có nói 1 câu "Nghề dạy người, Người dạy người " cái gì nó cũng có cái giá của nó rồi mọi sự cố gắng của bác sẽ được đền đáp xứng đáng thôi. Bác hãy cố gắng hơn nữa mỗi khi gặp khó khăn, Chúc Bác sớm thành công !!!
 

quythanh21

Tài xế O-H
Xin chào bạn ở cái tuổi 30 cộng thêm 1 vợ 1 con( bồ nhí thì không biết có hay không) nói về mặt kinh tế gia đình,xã hội, trách nhiệm cái này suy nghĩ nhắc đến nhức đầu lắm. Nếu bạn vượt qua những quan điểm trên thì chắc chắn bạn sẽ thành công, 30 chưa phải là già, nhưng với tâm huyết ý chí của bạn chấp nhận thử thách thì đó là điều tốt xin ủng hộ bạn. Xét về mặt kiến thức được đào tạo ở nhà trường thì đó chỉ là một phần ,còn sự tiếp thu phát huy sáng tạo điều đó mới quan trọng ,đây là yếu tố phát triển nghề nghiệp. Với sinh viên mới ra trường chuyên nghành điện, điện tử với kiến thức sẵn có cộng thêm cọ sát thực tế thì phải mất đến 1 hay 1 năm rưỡi thì mới nâng cao tay nghề được. Còn bên cơ khí sửa chữa phải mất 2 đến 3 năm kinh nghiệm thì lúc đó mới đủ bản lĩnh đứng ra lập nghiệp ,nghề dạy ghề. Bạn nên tìm hiểu thêm sách báo tài liệu bài viết trên các trang mạng làm vốn cho bản thân để đến khi làm không bị bỡ ngỡ rút ngắn thời gian học việc. Nghề này cứ làm tiếp xúc nhiều sẽ có kinh nghiệm, kiếm được thầy giỏi thì đỡ cho bản thân. Hi vọng bạn sẽ thành công.
bác tâm lý quá, phần đầu bác nói rất chuẩn.
[MERGETIME="1401890589"][/MERGETIME]
cảm ơn tất cả moij người đã chia sẻ, động viên. em sẽ cố gắng thôi
[MERGETIME="1401890603"][/MERGETIME]
cảm ơn tất cả mọi người đã chia sẻ, động viên. em sẽ cố gắng thôi
[MERGETIME="1401890623"][/MERGETIME]
cảm ơn tất cả mọi người đã chia sẻ, động viên. em sẽ cố gắng thôi
 

hocnghe

Tài xế O-H
Tôi đã đọc hết bài của bạn và có một câu hỏi bạn ra trường năm 21 tuổi mà giờ đã 30, 9 năm mà giờ vẫn là sinh viên mới ra trường uh.
Bạn lên làm thợ phụ việc và đừng bao giờ có ý nghĩ mình có bằng cao đẳng oto.
Làm thật tốt các việc được giao còn thời gian làm giúp các việc khác đặc biệt các việc mình thích học.
Không ngại việc ko sợ bẩn vất vả
Kinh nghiệm là tự mình đúc kết ko ai dạy bạn đâu
Tôi cũng có những tháng năm khó khăn còn hơn bạn nhưng giờ đã sống đc với nghề.
Bây giờ có O-H tài liệu nhiều tha hồ mà tìm hiểu, đó là lợi thế đó bạn.
Chúc bạn có đủ tình yêu với nghề oto.
 

dinhthot222

mrdinh2202
ông anh nào nhận anh nay vào làm đi,tinh thần oto hui đâu rồi,1 người tâm huyết thì đào tạo anh ta thành thợ đi chứ nhưng ạnh bạn có garage
 

dokhacnguyen

Tài xế O-H
em là sinh viên cao đẳng nghành ô tô mới ra trường, cũng đang phân vân không biết làm gì, làm ở gara thì không có lương, xin vào hãng thì không được. zậy em phải làm sao? xin các bác chỉ đướng dùm em
 

magic_vdk

Tài xế O-H
em là sinh viên cao đẳng nghành ô tô mới ra trường, cũng đang phân vân không biết làm gì, làm ở gara thì không có lương, xin vào hãng thì không được. zậy em phải làm sao? xin các bác chỉ đướng dùm em
bạn về quê xin gara cho dễ,tp nhiều sinh viên nên gara họ ko cần thiết phải tìm thợ phụ,mà bạn ở đâu,tại mình cũng đang cần tìm người phụ mình
 

minhduc1208

Tài xế O-H
nghề oto nó khác nghiệt lúc mới vào nghề lắm.mình cũng như bạn tốt nghiệp đại học xong hý hửng đi xin ai dè xin mãi mới được cái chân học việc tại gara nhưng nhờ có lòng quyết tâm và kiên trì theo nghề mà giờ ngoài việc bằng cấp mình cũng được gọi là 1 người thợ sửa oto.nói chung là sinh viên ra trường hay những ai muốn làm thợ sửa oto nếu vượt qua được khoảng 2 năm đầu tiên chán nản vì mình chưa biết gì nhiều rồi đi làm thì bị người ta nói thì bạn đã thành công lúc đó dù có thể chưa giỏi được nhưng bạn đã là 1 người thợ otoo.
chúc bạn thành công với quyết định làm lại để trở thành 1 người thợ oto của mình
 

ALIBABON

LÀM VIỆC VÌ ĐAM MÊ HỌC ?
:) Đọc bài của bác xong em thấy cuộc đời là thế đó.... em năm nay đã hơn 34t rồi... nghề thì tùm lum...nhưng vẫn là làm công ăn lương...3 cọc 3 xèn...đi tầm sư lúc 15t làm đủ mọi việc miễn là nó năm trên xe...có khi phải rữa xe cả năm trời...nhưng dù rữa xe hay sửa xe thì cũng là nghề cả thôi... và có nghề thì không cần vợ nuôi... có khi còn nuôi được vợ....
- Có bao giờ bạn nhận 1 chiếc xe rửa mà mình cảm thấy rửa chưa sạch không? " hay bạn nghĩ rửa xe là công việc đơn giản nhất trong nghề sửa xe? "
- Có bao giờ bạn rửa 1 chiếc xe 7 ngày liên tiếp mà mình còn thấy chưa sạch không...?
- Khi nào bạn có những suy nghĩ như thế thì ông tổ của nghề sẻ tìm đến bạn...và bạn sẻ có cơ hội để thực hiện đam mê của mình...
- Ăn cơm mà không rửa chén, thì phải ăn cơm hộp thôi bạn à....
 

Bạn hãy đăng nhập hoặc đăng ký để phản hồi tại đây nhé.

Bên trên