Nghề ô tô ngoại trừ là chủ, kinh doanh ra còn lại thì bạc lắm, làm thợ có mấy chục năm kinh nghiệm lương cao lắm cũng hơn 10 triệu. Còn khi mới vào nghề học nghề lại còn bạc bẽo hơn nữa.Nói chung tương lai chẳng ăn thua.Sau này có con cái nhất quyết không cho chúng nó làm nghề này.Đôi khi buồn buồn em lại suy nghĩ về tương lai nghề mình các bác à?? Vì đang trẻ nên hi vọng..tham vọng nhiều lắm..nhưng vẫn đau đáu cái vấn đề đỉnh cao thành công là 1 thợ giỏi có tiếng hay là 1 ông chủ..1 người sếp hay 1 ông quản lý giỏi trong nghề???đi tâm sự mấy ông bạn trong nghề thì bảo là tao thích nghề này và làm đến già!! Ngĩ lại nó nói có lý vì nó đang trẻ con sung sức..nhưng sau này già có đạt phong độ được không?? Nhiều hôm nhìn sư phụ tôi cùng già rồi(năm nay tầm 55 tuổi).30 năm trong nghề thấy thầy chân tay nhăn nheo vẫn còn ngồi rà xucap rồi làm máy.chân tay quần áo thì lấm lem.mồ hôi ra đầm đìa.đôi khi 2 thầy trò tâm sự.thầy lại bảo đùa với tôi là về quê nuôi đàn bò giá trị hơn đây!! Làm nghề này tao chán lắm rồi..tôi lại cười cười lại suy nghĩ..thật ra..đáng ra cái tuổi 55 là họ đang còn sung sức như mấy ông nhà có điều kiện nhưng thầy tôi lại già trước tuổi có lẽ 30 năm trong nghề quá khổ..quá lao lực.và điều kiện kinh tế cũng chẳng khá giả là bao..nghĩ vậy tôi lại thương thầy..và tôi tự đặt câu hỏi nên mãi mãi làm thợ hay đang làm thợ phong độ chuẩn bị mất thì nên đi con đường khác như làm bàn giấy hay quản lý kỹ thuật hay đi dạy nghề chẳng hạn???lúc ấy mình sẽ khỏe hơn.nhàn hơn..và có lẽ cuộc sống đỡ vất vả lao đầu vào dầu mỡ!!!
Các bác đọc đến đây chắc các bác cũng hiểu tâm trạng của tôi..!!các anh.cac chú.các em ai có trải lòng gì thi cứ thẳng thắn tâm sự ạ để tôi có 1 mục đích phát triển riêng..chứ thật ra vẫn đang suy nghĩ rất nhiều
Chưa đi thử sao biết là đường cụt hả cụ.Cháu nghĩ cụ phải thử mới biết được ... Kiểu canh bạc cuộc đời ))Lối mới là lối gì bác..sợ lối "cụt" thì đau lắm
Tôi cũng chả nhớ năm ngoái tôi nói về cái đỉnh như thế nào cả, bác ạ. Nên cũng không dám trả lời bác1 năm đã qua rồi bác bánh có suy nghĩ gì khác về cái đỉnh của nghề này chưa bác , e nghĩ bác đã có rồi
Bác nói đúng, phải đi, bao giờ thấy bế tắc thì mới biết là đường cụt. Mỗi tội không quay ra đượcChưa đi thử sao biết là đường cụt hả cụ.Cháu nghĩ cụ phải thử mới biết được ... Kiểu canh bạc cuộc đời ))
a cứ dám làm đi a ạ, về được quê hương e sẽ theo a góp sức xây dựng tương lai sáng lạng hơn ,kaka1 năm trôi qua kể từ ngày đăng bài viết....em vẫn theo cái máu dòng kỹ thuật các bác ạ..vẫn phấn đấu từ từ các bác ạ....k tự hào về 1 năm qua đã phát triển thế nào nhưng em tự hào dám làm nhưng gì người khác sợ..em hi vọng sau sau 1 năm sau từ bài viết này em và các cụ sẽ phát triển nhiều hơn nữa....dám nghĩ ..dám làm ..dám liều sẽ phát triển các cụ ạ
E thấy quan trọng là bản thân mình cần gì và muốn gì thôi. Bạn bè và người thân cũng hỏi tại sao k chọn công việc bàn giấy mà làm để khõe hơn và lương cao hơn. E chỉ cười và bảo nghề chọn mình và làm vậy mới đáng sồng vời nghề.Đôi khi buồn buồn em lại suy nghĩ về tương lai nghề mình các bác à?? Vì đang trẻ nên hi vọng..tham vọng nhiều lắm..nhưng vẫn đau đáu cái vấn đề đỉnh cao thành công là 1 thợ giỏi có tiếng hay là 1 ông chủ..1 người sếp hay 1 ông quản lý giỏi trong nghề???đi tâm sự mấy ông bạn trong nghề thì bảo là tao thích nghề này và làm đến già!! Ngĩ lại nó nói có lý vì nó đang trẻ con sung sức..nhưng sau này già có đạt phong độ được không?? Nhiều hôm nhìn sư phụ tôi cùng già rồi(năm nay tầm 55 tuổi).30 năm trong nghề thấy thầy chân tay nhăn nheo vẫn còn ngồi rà xucap rồi làm máy.chân tay quần áo thì lấm lem.mồ hôi ra đầm đìa.đôi khi 2 thầy trò tâm sự.thầy lại bảo đùa với tôi là về quê nuôi đàn bò giá trị hơn đây!! Làm nghề này tao chán lắm rồi..tôi lại cười cười lại suy nghĩ..thật ra..đáng ra cái tuổi 55 là họ đang còn sung sức như mấy ông nhà có điều kiện nhưng thầy tôi lại già trước tuổi có lẽ 30 năm trong nghề quá khổ..quá lao lực.và điều kiện kinh tế cũng chẳng khá giả là bao..nghĩ vậy tôi lại thương thầy..và tôi tự đặt câu hỏi nên mãi mãi làm thợ hay đang làm thợ phong độ chuẩn bị mất thì nên đi con đường khác như làm bàn giấy hay quản lý kỹ thuật hay đi dạy nghề chẳng hạn???lúc ấy mình sẽ khỏe hơn.nhàn hơn..và có lẽ cuộc sống đỡ vất vả lao đầu vào dầu mỡ!!!
Các bác đọc đến đây chắc các bác cũng hiểu tâm trạng của tôi..!!các anh.cac chú.các em ai có trải lòng gì thi cứ thẳng thắn tâm sự ạ để tôi có 1 mục đích phát triển riêng..chứ thật ra vẫn đang suy nghĩ rất nhiều
ý chí lớn,ý tưởng không ít người đang nghĩ , nhưng để thực hiện nó thì ...tạo ra xe ô tô mang thương hiệu việt
Bác có thể nói cho biết bác đã dám làm điều gì mà người khác sợ được không ạ?1 năm trôi qua kể từ ngày đăng bài viết....em vẫn theo cái máu dòng kỹ thuật các bác ạ..vẫn phấn đấu từ từ các bác ạ....k tự hào về 1 năm qua đã phát triển thế nào nhưng em tự hào dám làm nhưng gì người khác sợ..em hi vọng sau sau 1 năm sau từ bài viết này em và các cụ sẽ phát triển nhiều hơn nữa....dám nghĩ ..dám làm ..dám liều sẽ phát triển các cụ ạ
Hề, nhưng chắc gì anh ấy đã dám về quê để xây dựng quê hươnga cứ dám làm đi a ạ, về được quê hương e sẽ theo a góp sức xây dựng tương lai sáng lạng hơn ,kaka
Một giấc mơ thật đẹp. Mà các cụ có câu: "cái nết đánh chết cái đẹp", và cái nết Việt ấy đã thắngtạo ra xe ô tô mang thương hiệu việt
Ý chí lớn lao bên ngoài chứa đựng một trí tuệ nhỏ nhoiý chí lớn,ý tưởng không ít người đang nghĩ , nhưng để thực hiện nó thì ...
Ý chí lớn lao bên ngoài chứa đựng một trí tuệ nhỏ nhoi
kaka, về quê để còn truyền dạy cho tụi đàn e nữa chứ bác, có duyên nữa thì sẽ có kết quả thôi ,hềHề, nhưng chắc gì anh ấy đã dám về quê để xây dựng quê hương
Quan trọng là đầu óc kinh doanh. Và quan hệ xẽ hội đúng không bácTay nghề chỉ là một yếu tố, mặc dù cũng rất quan trọng. Mở xưởng cần nhiều thứ hơn nữa, ngoài tay nghề. Thậm chí, không tay nghề vẫn mở và rất tốt, có khi còn hơn là có nghề
em vẫn đămg thực hiện ước mơ của minhMột giấc mơ thật đẹp. Mà các cụ có câu: "cái nết đánh chết cái đẹp", và cái nết Việt ấy đã thắng
Chịu. Hai thứ bác nói nó vô định lắm nên tôi không dám nóiQuan trọng là đầu óc kinh doanh. Và quan hệ xẽ hội đúng không bác
Ít nhất thì cũng biết được lựa chọn của mình là đúng hay sai.Tôi cũng chả nhớ năm ngoái tôi nói về cái đỉnh như thế nào cả, bác ạ. Nên cũng không dám trả lời bác
Bác nói đúng, phải đi, bao giờ thấy bế tắc thì mới biết là đường cụt. Mỗi tội không quay ra được
Lo gì, đường cụt không quay lại được thì ta trèo tườngÍt nhất thì cũng biết được lựa chọn của mình là đúng hay sai.
Một lần nữa vượt lên sự mạnh mẽ của bản thân ...
Kakka cháu chém vui thôi ạ.
Cụ nói câu này tự nhiên cháu nghĩ đến câu " trên thế gian này làm gì có đường, người ta đi mãi thì thành đường thôi " trong bài Cố Hương - Lỗ Tấn.Lo gì, đường cụt không quay lại được thì ta trèo tường
Bạn hãy đăng nhập hoặc đăng ký để phản hồi tại đây nhé.