- Vâng, tôi hay soi thật, bác thông cảm, bệnh nghề nghiệp thôi.
- Theo bác, soi có sai, có xấu, có hại không?
- Bài khác không nói, vì không nhớ được. Riêng bài này, bác đọc xem, bác chủ có nói rõ được mục đích của mình khi xin trợ giúp không? Đi xin thì phải nói rõ là xin cái gì chứ: xin sách, xin đồ, xin tiền hay xin ăn thì người khác mới biết mà có định cho hay không chứ. Người cho lại phải hỏi xin ý của người ăn xin à, như thế là ngược đời (nghịch đạo). Tất nhiên người ta chưa rõ cách hỏi, thì phải mắng cho nó hiểu. Bác muốn trao đổi, thì phải biết là trao đổi cái gì thì mới trao đổi chứ
- Bác biết cái quái gì về suy nghĩ của tôi mà phán xét được mục đích của tôi mà nói là "cụ thử xem lại mình xem có cái trả lời nào của cụ với mục đích là chỉ cho người khác biết về công việc không về cái mà người ta cần hỏi không".Nói thật, nhiều lúc tôi còn không hiểu về tôi, thì bác hiểu thế nào về tôi được
- Sao biết không nên? Theo bác thì nên thế nào?
Tiện đây, tôi soi bài bác luôn. Bác viết 1 lèo, chẳng có chấm câu gì cả, bác chỉ biết viết cho thỏa ý mình không thèm quan tâm đến người đọc. Như vậy, vừa sai ngữ pháp vừa kém tôn trọng người khác. Đọc hết cả hơi mà chả được nghỉ tý nào