- Việc dùng giấy nhám là rất phổ biến. Nhưng phải nói rằng, phổ biến không có nghĩa là đúng. Khi doa là trên 1 diện rộng, còn khi khu vực hẹp (tính chất gần như 1 điểm, diện tích nhỏ) thì doa không phải là phương pháp đúng. Bác có thể dùng giấy nhám để bo trên mặt trục vì nó là cả 1 bề mặt lớn. Còn khi vào bạc mà doa thì thất cách
- Vìệc dùng giấy nhám để "rà" bạc là thất cách, còn chính tắc phải dùng dao cạo bạc. Cái xecmang là 1 lưỡi dao có góc cắt 90 độ, và nó vẫn là dao khi không có 1 con dao chuyên dụng. Việc cầm 1 cọng xecmang sẽ không có cảm giác tay tốt như 1 con dao, nên chỉ dùng khi...bất trắc thôi
- Tôi chưa thấy bọn Ấn làm bao giờ, mới chỉ thấy mấy ông trẻ Việt làm thôi, còn mấy ông già trước tôi 1 hoặc 2 thế hệ thì không bao giờ làm. Làm vậy là mấy cụ ấy vả luôn, bị chửi là làm mà không chuẩn bị đồ. Tôi cũng đã từng cạo bằng mảnh xecmang rồi
- Tôi cũng không được học cơ khí, nhưng được mấy cụ từ thời Tây, mấy ông từ thời Ngố nói rất rõ về cạo bạc. Lúc đầu tôi cũng thắc mắc lắm, nhưng được nói kỹ và về sau nhặt được quyển sách nát của bọn Nga viết từ năm sáu mấy thì hết thắc mắc
- Bác nói các trục là dạng cong tròn là đúng, nhưng bác xem lưỡi doa, lưỡi phay, lưỡi tiện nó là dạng gì? Mục đích của cạo bạc không phải làm bo tròn, mà là để gọt cụt những điểm nhô cao trên bề mặt bố trí không đều. Khi trục tròn mà bạc méo (không phải ô van hay là côn) 1 cách không hình học thì phải cạo. Khi cạo thì bác chỉ gọt 1 điểm, còn khi doa thì bay cả vòng