- Cảm ơn bác vì đã quan tâm đến tôi khá kỹCụ cho cháu xin vào mail : ha.oto1k8dcn@gmail.com
[MERGETIME="1420810786"][/MERGETIME]
Thưa cụ,nhìn bình xăng của cụ là cháu đã biết cụ là 1 người làm lâu năm trong lĩnh vực ô tô mình.Cháu theo dỗi các bài đăng mà cụ chém,đủ biết cụ là 1 pro trong nghề.Cụ có các phương án chuẩn đoán bệnh rất hay khiến cháu nể phục.Cụ thông cảm vì OH mình có người mới nên có thể cụ ấy không biết cụ,cháu mong các cụ hãy cùng nói chuyện để mang 1 tiếng nói chung cho anh em OH.cảm ơn cụ vì đã xây dựng bài cho cháu.hii
- Cảm ơn bác vì đã quan tâm đến tôi khá kỹ
- Tôi cũng không hiểu pro như bác nói là gì, nên cũng chẳng dám gật hay lắc cả
- Các phương pháp chẩn đoán cũng bình thường thôi, có nhiều người còn hay hơn, nhưng họ không muốn nói thôi
- Chuyện va chạm trong thế giới ảo là bình thường, nên chẳng có gì phải thông cảm cả, đó là quyền của họ mà. Bác ấy có biết tôi hay không, cũng không quan trọng, vì tôi cũng không biết bác ấy mà., nên chắc cũng không phải nói chuyện với nhau làm gì nếu không có cơ duyên.
- Trên này, tất cả là ngang nhau, không phải câu nệ. Bác cứ chém tới bến đi, miễn là chém phải ngon
Sập là thế nào, bác nhỉ??? Chưa rõ câu hỏi nên không dám trả lời bácNghe bác cai banh xe nói chuyen kích thích thật đó. Có khi nào kích cao quá sập không ta
em không hiểu ý của bácNghe bác cai banh xe nói chuyen kích thích thật đó. Có khi nào kích cao quá sập không ta
Sập là thế nào, bác nhỉ??? Chưa rõ câu hỏi nên không dám trả lời bác
bác nói bác cái bánh xe thì bác nhìn lại xăng của bác đó đi. em không biết bác tham gia lâu chưa nhưng bác nên đọc những bài của bác caibanhxe em nghĩ tốt hơn khi bác phát biểu như thếviệc đầu tiên là đừng chém lung tung , việc thứ 2 la không biết thì đưng vào lấy xăng , việc thú ba cho chủ thớt đưa mail đây tui gửi cho mà học
Em đồng tình với bácbác nói bác cái bánh xe thì bác nhìn lại xăng của bác đó đi. em không biết bác tham gia lâu chưa nhưng bác nên đọc những bài của bác caibanhxe em nghĩ tốt hơn khi bác phát biểu như thế
hãy xem nhưng bài viết , những bài trả lời và được đổ xăng hehehehehehebác nói bác cái bánh xe thì bác nhìn lại xăng của bác đó đi. em không biết bác tham gia lâu chưa nhưng bác nên đọc những bài của bác caibanhxe em nghĩ tốt hơn khi bác phát biểu như thế
Bác nói chính xác đó, trên này chủ yếu là chém mà, có ai nhìn thấy ai sửa xe bao giờ đâu. Không tin, ông hỏi mấy cái ông to điểm hơn tôi ý.xăng nhiều vì chém gió được nhiều , chứ liên quan gì đến hiểu biết , mấy ông sv ranh tg quá mà
Thưa cụ,bản thân cháu cũng là 1 sinh viên(cháu học liên thông nên ngày được nghỉ).Gần 1 năm trước đây cháu đi học việc,công nhận như cụ nói,lúc đầu rất khao khát được lương.Làm đến tháng thứ 3 không có lương->tâm trí bắt đầu nản và đi xưởng khác làm việc.Nhưng rồi cuộc đời không như cháu mơ,cháu vẫn không được lương->cháu hiểu rằng: hoặc cháu làm chưa tốt,hoặc người ta không muốn trả.Sau rồi cháu nghỉ việc chuyển sang bán phụ tùng,một thời gian sau là bán ô tô,rồi quay về làm trang trai...->nhưng khi cháu cầm những đồng tiền này trên tay,cháu không có cái cảm giác vui vẻ như khi làm việc không lương ở các xưởng.ở nơi đó cháu có thêm bạn bè anh em mới,được học hỏi và làm những công việc hằng ngày...Và.. cháu nhận ra cháu yêu cái nghề cầm cờ lê này hơn bao giờ hết...nhưng dường như cơ hội lại chẳng đến với cháu.Đi xin gara thì chẳng chỗ nào nhận.Vì xin với tư cách học việc thì chả ai nhận,còn xin với tư cách thợ phụ thì mây tháng kinh nghiệm của mình ko nói lên được điều gì...Cháu thèm khát được cầm cờ lê,tua-vit hằng ngày chọc ngoáy nhưng dường như cơ hội chưa đến.Thực sự cháu rất khổ tâm,chả đêm nào ngủ được ngon giấc.toi la tho cung la chu garage , dang chuan bi mo them garage nua nhung cu tuyen sv nhieu la toi ngan , da khong biet con hay doi hoi luong , lam thi khong duoc luon dua sach vo ra noi , nen kinh nghiem cua toi la khong nhan sv vao lam phu viec , nhan nhung nguoi lam co kinh nghiem . chat tho khac chat sinh vien nhieu . tho can tay nghe lam thuc te , con sv toan van hoa to tat
hiện giờ các mạch ô tô đang rất phổ biến. cơ bản là bác phải nắm được cái chung. mỗi hãng có một kiểu đấu nối riêng nhưng chung quy lại nó vẫn phải chấp hành 1 nguyên tắc chung về điện. do đó bác phải lấy một số mạch điển hình của toyota (tài liệu của nó viết rất kỹ và em nhớ không nhầm nó có 4 giai đoạn.) hiện trên bách khoa đang lưu giữ bộ sách quý giá này và bán nói với giá 350k mỗi một giai đoạn. bác mua về tìm hiểu nhé hữu ích lắm đóCháu học ngành ô tô,học ở trường thì chỉ được học qua về cách đấu nối trên sa bàn,chứ chưa có được biết đến cách đọc sơ đồ mạch điện phức tạp.Cụ nào học đh thì cũng biết đến cái tiêu cực của các thầy(tùy từng nơi ạ) nên bọn cháu rất khó có cơ hội được các thầy chỉ dậy tận tình,chỉ lên lớp rồi cho ngồi đấy xong đòi xxx để qua môn.Cháu cũng bực mình vì tiền mất mà chẳng học được gì nhiều,cháu đi xưởng 1 thời gian,cũng có hỏi về vấn đề này nhưng không được giải đáp mới mạnh dạn lên đây học hỏi các bậc tiền bối.mong các cụ chỉ cho cháu
- Nếu ai đi học nghề cũng nghĩ được như bác thì chắc bác cũng chẳng có cơ hội để viết những dòng này, bác nhỉ. Nhưng thực tế, những người như vậy rất hiếm hoiThưa cụ,bản thân cháu cũng là 1 sinh viên(cháu học liên thông nên ngày được nghỉ).Gần 1 năm trước đây cháu đi học việc,công nhận như cụ nói,lúc đầu rất khao khát được lương.Làm đến tháng thứ 3 không có lương->tâm trí bắt đầu nản và đi xưởng khác làm việc.Nhưng rồi cuộc đời không như cháu mơ,cháu vẫn không được lương->cháu hiểu rằng: hoặc cháu làm chưa tốt,hoặc người ta không muốn trả.Sau rồi cháu nghỉ việc chuyển sang bán phụ tùng,một thời gian sau là bán ô tô,rồi quay về làm trang trai...->nhưng khi cháu cầm những đồng tiền này trên tay,cháu không có cái cảm giác vui vẻ như khi làm việc không lương ở các xưởng.ở nơi đó cháu có thêm bạn bè anh em mới,được học hỏi và làm những công việc hằng ngày...Và.. cháu nhận ra cháu yêu cái nghề cầm cờ lê này hơn bao giờ hết...nhưng dường như cơ hội lại chẳng đến với cháu.Đi xin gara thì chẳng chỗ nào nhận.Vì xin với tư cách học việc thì chả ai nhận,còn xin với tư cách thợ phụ thì mây tháng kinh nghiệm của mình ko nói lên được điều gì...Cháu thèm khát được cầm cờ lê,tua-vit hằng ngày chọc ngoáy nhưng dường như cơ hội chưa đến.Thực sự cháu rất khổ tâm,chả đêm nào ngủ được ngon giấc.
-Nhân đây mình cũng xin nhắn nhủ với các bạn sinh viên mới vào nghề hay đang tập tững.Cái nghề của chúng ta là lao động đòi hỏi kinh nghiệm chuyên sâu về trí thức cũng như một ý chí miệt mài khổ luyện.Lương thì ai cũng cần nhưng nó chỉ thật có ý nghĩa khi minh làm được việc cho người ta.Khi các bạn làm tốt,ông chủ của các bạn sẽ nhìn ra và trả các bạn xứng đáng.Đối với những người mới bước vào nghề như chúng ta,mức lương cao nhất không phải là tiền,nó là kinh nghiệm chúng ta tích lũy hằng ngày,đó mới là điều cần thiết để các bạn đạt được mức lương cao hơn sau này.Chúng ta còn 5-7 năm để hoàn thiện 1 con người,vậy nên đừng lo vì lương thấp hay không lương mà bỏ nghề nhé.Nghề này ăn nhau về sau các cậu ạ.Mong sao các cậu không dẫm lên vết xe đổ của mình.
-Gửi các chúc các bác chủ gara:
Những sinh viên ra trường như bọn cháu rất mong muốn được có những nơi để rèn luyện bản thân và trau dồi kinh nghiệm.Có những bạn mới vào,họ có vẻ thư sinh hay lười biếng...bởi họ chưa nhận thức được vấn đề.Các chú,các bác cũng trải qu bao nhiêu thăng trầm,từ những anh học việc mà ra,vì vậy cũng hiểu phần nào tâm lý của chúng cháu.Mong rằng các chú, các bác cho chúng cháu cơ hội để rèn luyện bản thân cũng như góp phần giúp đỡ,học hỏi các bậc tiền bối.Thay mặt toàn bộ anh em sinh viên,cháu xin cảm ơn và gửi lời kính chúc sức khỏe năm mới tới tất cả mọi người !
Bạn hãy đăng nhập hoặc đăng ký để phản hồi tại đây nhé.